SỰ HÈN MỌN CAO CẢ

Có mt hòn đo rt nh, rt nh, t thn mình kém ci, đã k kh vi Thưng Đế: "Thưng đế ơi! Ti sao Ngài li sinh ra con nh bé đáng thương thế này? Nhìn ra thế gii, cơ h bt c miếng đt nào cũng cao hơn con, h thì cao to sng sng, vòi vi, thm chí cao vút tng mây, hùng tráng vĩ đi thế, còn con thì trơ tri mt mình nm ngang mt bin, khi thy triu xung thì cao chng đưc bao nhiêu, khi thy triu lên thì chìm ngp dưi nưc. Xin Ngài hãy nhc cao con lên như Hy Mã Lp Sơn, còn không thì hãy hy dit con đi! Vì con tht s không mun sng đáng thương như thế này".
Thượng Đế nói: “Hãy nhìn biển cả xung quanh ngươi xem, chúng chiếm ba phần tư diện tích địa cầu, cũng tức là có ba phần tư đất đai ở dưới đó, chúng không thể hít thở một chút không khí trong lành nào, mà con không nói gì, tại sao ngươi lại còn oán thán chứ?”

Hòn đảo nhỏ nói: “Xin ngài tha thứ cho sự ngu xuẩn của con, duy trì sự sống hèn mọn cao cả của con! Cảm tạ Thượng Đế, con đã quá thỏa mãn rồi!”

Related

Sách 3763259416795266997

Post a Comment

emo-but-icon

Follow Us

Hot in week

Recent

Comments

Side Ads

Text Widget

Connect Us

item